“ Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ  như nước trong nguồn chảy ra”

Ca dao Việt Nam.

Cảm giác trở thành cha mẹ

Nói một cách tổng quát thì tất cả chúng ta điều công nhận rằng để trở thành cha mẹ là một việc dễ dàng, hầu như ai làm cũng được. Bạn không cần buộc phải có bằng cấp cao mới được phép có con, cũng không cần xin giấy phép, thậm chí không cần một chút kiến thức gì cũng có thể sản sinh ra một em bé!

Nhưng vấn đề không chỉ dừng lại ở ranh giới tạo ra một em bé, một con người. Trở thành cha mẹ là có cả trăm, cả ngàn chuyện phức tạp, gay cấn để đương đầu. Trở thành cha mẹ cho chúng ta hai cảm giác lẫn lộn. Cùng một lúc bạn nhận được cảm giác kỳ diệu nhất, thiêng liêng nhất, và vui mừng nhất mà không bút mực nào có thể tả hết cảm xúc khi được phong chức cha mẹ. Bên cạnh đó, bạn cũng sẽ bắt đầu nhận sứ mệnh rất dài, nhiều thử thách, và những khó khăn sẽ đến và có thể làm bạn mất rất nhiều công sức, lo lắng và cực nhọc .

Những ngày tháng nuôi con

Công việc đầu tiên của cha mẹ là phải thức khuya dậy sớm, và dùng hết cả năng lực của mình để chăm sóc đứa con sơ sinh và bé nhỏ của mình. Ai cũng cố gắng hết sức để đáp ứng đòi hỏi cần thiết của con! Tôi nhớ chặng đường mình đi qua khi mới có con, hai vợ chồng luôn cảm thấy mình rất bận rộn, hết làm việc này đến việc khác cho con. Thời gian như bị chiếm hết bởi công việc lo cho đứa bé. Về bản thân mình chỉ dùng thời gian cho những chuyện căn bản như ăn uống, tắm rửa, ngủ (không bao giờ đủ). Chưa kể những chuyện xảy ra bất ngờ cho con như đau ốm, chướng quấy mà chúng ta có thể không còn có một tí thời gian nào cho mình.

Gian khó và thử thách không dừng lại ở tháng năm đầu tiên, bạn phải nuôi nấng và dìu dắt con đi cho đến tuổi trưởng thành. Đến giai đoạn mà xã hội công nhận là con bạn có thể chững chạc vào đời một mình được.

Nuôi con từ lúc sơ sinh đến tuổi trưởng thành thì đoạn đường mà cha mẹ đi qua ít nhất là mười tám năm! Tôi nghĩ không có sứ mệnh nào dài và trách nhiệm cao như vậy. Hai chữ “nên người” nghe đơn giản, nhưng thực hiện sứ mệnh làm cha mẹ cho ít nhất mười tám năm để nuôi con khôn lớn và thành đạt không phải là một chuyện đơn giản, và không phải ai làm cũng được! Tôi tin rằng các bậc cha mẹ cũng sẽ đồng ý với tôi về nhận định này.

Có người nói rằng mười tám năm chưa hết trách nhiệm đâu! Cha mẹ sẽ có trách nhiệm với con suốt đời!

Đúng vậy! Nước mắt bao giờ cũng chảy xuống! Chúng ta luôn để lòng lo lắng cho con và dõi theo từng bước chân của con đi tới, và cho đến khi các bậc cha mẹ không còn khả năng này nữa! Nhưng tôi đưa ra mười tám năm là để giới hạn thời gian mà con cái chúng ta phụ thuộc vào cha mẹ nhiều nhất! Khi khung sườn cuộc sống của một con người đã định.

Tôi và bạn đang trên đường đi để hoàn thành sứ mệnh. Những đoạn đường có thể ngắn hơn hoặc dài hơn trong sứ mệnh dẫn dắt và nuôi dạy con nên người. Nếu tất cả các bậc cha mẹ thật lòng với suy nghĩ, tôi tin rằng tất cả đều đồng ý rằng chúng ta đang đương đầu với nhiệm vụ khó khăn, căng thẳng nhất mà, và có thể trong tương lai cha mẹ sẽ đương đầu với những thử thách, lo lắng, và bất ngờ khác mà trước đây chúng ta chưa từng đi qua 🙂

Còn tiếp…